Nguyên Thạch

Dặm ngàn

Đường lên biên giới.
Hồn quặn thắt.
Ải xưa mờ mịt khuất biên thùy.
Đâu Bản Giốc vàng đêm hò hẹn.
Sim tím tiễn người trĩu bước đi.
Quê hương một dãi màu tang tóc .
Chất ngất điêu linh dấu hoang tàn.
Nhọc nhằn Quốc Tổ đi dựng nước.
Rừng thiêng u uẩn một màu tang.
Đau dãi sông Hồng.
Dòng nhuốm đục.
Bụi phủ hồ Gươm đỏ Thăng Long.
Còn đâu khói ấm chiều Bất Bạc.
Ru khúc trăng mơ dáng Ba Vì.
Nhớ trận Bạch Đằng phơi xác giặc.
Quang Trung kiệt tướng phá quân Thanh.
Mây đen trùm phủ chiều Bắc bộ.
Mờ mịt lối đi nẻo Ba Đình.
Sông Cữu.
Lũ về cơn sóng bạc.
Thuyền quyên trôi dạt miệt xứ Đài.
Rạch hoang Cuốc khóc mòn nhung nhớ.
Mẹ quê mắt ngóng.
Trắng đêm dài.
Ta nhìn cố quốc.
Lòng tan nát.
Ôm mảnh đất yêu khóc ngậm ngùi.
Quê hương giông tố ngàn gió lộng.
Xoáy lốc tim ta.
Giấc mộng tàn.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 16.6.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Dặm ngàn"